Truyện Bách hơp lảng mạn " ĐỊNH MỆNH HAI TA" Tập 3

 

ĐỊNH MỆNH HAI TA - TẬP 3

* Như thường lệ mỗi năm trường trung học TVB sẽ có 3 học sinh có thành tích xuất sắc nhất sẽ nhận được học bổng gia nhập vào trường trung học nội trú RK

- MC: Sau đây kính mời thầy hiệu trưởng lên công bố danh sách 3 bạn học sinh có thành tích xuất sắc nhất trong năm học vừa qua của trường trung hậu TVB sẽ nhận học bổng được tài trợ mọi chi phí khi học tại trường trung học nội trú RK .Kính mời thầy...
- Thầy hiệu trưởng: Lời nói đầu tiên tôi xin thay mặt ban lảnh đạo trường trung học TVB gửi lời cám ơn sâu sắc đến chủ tịch trường trung học nội trú RK đã luôn tài trợ và giúp đỡ cho trường TVB.Sau đây,tôi xin phép công bố 3 em học sinh có thành tích học tập xuất sắc sau đây sẽ nhận được học bổng của trường RK là:

Jennie của lớp 11CA
Yejin của lớp 11CA
Kaio của lớp 11CB
Xin chúc mừng 3 em . kể từ năm học sau các em sẽ được học tại trường trung học nội trú RK và được tài trợ mọi chi phí...
* Mọi người đều vỗ tay và gọi tên Jennie...Jennie....
- J - Win: Xem ra cô gái tên Jennie này cũng nỗi tiếng thật đấy.
- Min: Uh.Chẳng những tài năng mà còn xinh đẹp nữa, nổi tiếng nhất trường là phải rồi.Phải không Amber? (cười)
- Amber: Ơ sao cậu lại hỏi tớ.Tớ thấy cô ta cũng bình thường thôi mà.Thôi mình về trước đây , hai cậu có về chung xe với tớ luôn không hay lát về với cô giám thị.
- Win: thôi tớ sẽ về với cậu luôn chứ sáng mình làm biếng lái xe mà đi xe của cô giám thị cứ bị cô nhắc nhở đủ thứ mệt lắm.haizz...
- Min: mình cũng vậy mình về với hai cậu vui hơn là đi chung xe với cô giám thị.(Haha)
- Amber: Ok vậy về thôi...nhưng hai cậu đi nhờ xe mình thì lái xe đi nhé đường cũng khá xa đấy.(hihi..)
* Trên đường về Amber vô tình nhìn thấy xe của ba mình đang đậu ở một ngôi nhà nhỏ.Amber liền bảo Win dừng xe lại thì thấy ba mình đang ngồi nói chuyện cùng một người phụ nữ lạ
- Amber: stop...dừng lại....
- Win: (đang lái xe bổng giật mình thắng gấp) này tên Amber kia tớ là bạn cậu chứ không phải tài xế của cậu nhé có bảo dừng xe thì cũng phải từ từ chứ.
- Amber: (không trả lời Win mở cửa xe bước đến chổ xe ba mình đang đậu thì nhìn thấy ba đang ngồi nói chuyện cùng một người phụ nữ lạ)
- Win: Ơ...cái tên này hỏi mà không trả lời luôn.cậu ta đi đâu vậy Min.
-Min: Mình cũng không biết, mà hình như xe kia là của bác Lee ba của Amber á. để mình xuống hỏi cậu ấy xem sao.(Min xuống xe và bước đến chổ Amber)
Có chuyện gì thế Amber, đây có phải là xe của bác Lee không, không đợi Amber trả lời Min đã nhìn thấy bác Lee đang ngồi trong ngôi nhà nhỏ liền nói với Amber
ơ đúng là bác Lee rồi sau bác ấy lại ở đây và đang nói chuyện với ai thế cậu có biết người đó là ai không Amber.
- Amber: Mình không biết. Mặc kệ ông ấy đi mình không quan tâm,chúng ta về thôi... (Amber bỏ về nhưng trong lòng rất rối loạn muốn bước vào để hỏi ba làm gì ở đây và ngượi phụ nữa kia là ai, thấy Amber không nói Win và Min cũng không hỏi gì thêm)
***** Amber vừa rời đi thì Jennie chạy về*****
- Jennie (Vui mừng từ trường chạy về nên không để ý trong nhà có khách liền chạy đến ôm lấy mẹ mình): Mẹ ơi con được học bỗng rồi này. Mẹ thấy con gái mẹ giỏi không nào?
- Mẹ Jennie: (bối rối) Uh..Uh..Con gái của mẹ giỏi quá!!!
-Ba Amber: Jennie nhà ta giỏi thật!!!
- Jennie (Giật mình) Ơ..Ơ..Cháu chào chú ạ.Mừng quá nên con không hay nhà có khách.Mà chú là ai sao biết con tên Jennie.trước đây con chưa từng gặp chú bao giờ.Chú này là ai vậy mẹ....
- Mẹ Jennie: (Ấm ún) Ờ..Ờ Chú này là...là...
- Ba Amber: (thấy mẹ jennie bối rối liền trả lời thay)Chú là bạn thân của ba cháu...
- Jennie (Quay sang hỏi mẹ): Có thật vậy không mẹ? Sao con chưa từng nghe mẹ nhắc đến chú bao giờ.
- Mẹ Jennie: (bối rối) Uh...Uh...
- Ba Amber ( Thấy mẹ Jennie bối rối liền bảo) Thật ra Chú và Ba cháu từng là bạn học rất thân nhưng đã mất liên lạc với nhau từ 15 năm trước.
- Jennie: Ah ra là vậy.chú là bạn của ba cháu vậy chú có hình của ba cháu không ạ.từ lúc sinh ra tới giờ cháu cũng chưa từng thấy mặt ba cháu bao giờ.
- Ba Amber ( Cảm thấy có lỗi khi nói dối Jennie) Ah để chú về tìm lại xem nếu còn sẽ mang đến cho cháu nhé.
- Jennie (mặt sáng rỡ)Thật không ạ! Cháu cảm ơn chú nhiều ạ!
- Ba Amber: Không cần phải cảm ơn chú đâu.Thôi giờ cũng muộn rồi chú phải về thành phố đây (Nhìn sang mẹ jennie và nói) Em hảy suy nghĩ những gì anh nói nhé....(quay sang jennie)Chú hẹn gặp lại Jennie lần sau nhé..
- Jennie: Dạ.cháu chào chú ạ (ba Amber rời đi Jennie liền quay sang hỏi mẹ) Chú đó lúc nảy nói gì với mẹ mà kêu mẹ suy nghĩ kỹ thế ạ.
- Mẹ Jennie: Cũng không có chuyện gì đâu con.Thôi bỏ qua chuyện đó đi hôm nay con gái mẹ nhận được học bỗng thì phải ăn mừng chứ.con gái muốn mẹ thưởng gì nào?
- Jennie: Không cần đâu mẹ.Thật ra nhận được học bỗng này con cũng không biết nên vui hay buồn nữa...haiz....
- Mẹ Jennie: Sao thế con? nhận được học bỗng thì phải vui chứ sao lại buồn.
- Jennie: Dạ.tại học bỗng lần này là con,Yejin và kaio sẽ được tài trợ mọi chi phí gia nhập vào trường nội trú RK.
- Mẹ Jennie: Vậy thì tốt quá rồi.đó là ngôi trường danh giá nhất đất nước ta mà con gái của mẹ giỏi lắm.
- Jennie: Nhưng trường đó rất xa nhà chúng ta con không yên tâm lên đó học mà để mẹ ở nhà một mình trong khi sức khỏe không được tốt.
- Mẹ Jennie: Con đừng quá lo.Mẹ có thể tự chăm sóc bản thân mình mà con cứ yên tâm thực hiện ước mơ của mình đi.
- Jennie(bước tới ôm mẹ) làm sao mà con yên tâm được chứ! Đối với con mẹ là quan trọng nhất.Vì vậy con đã nói với thầy hiệu trưởng cho con 3 ngày để suy nghĩ và sẽ quyết định có nhận học bỗng hay là nhường lại cho bạn khác.
- Mẹ Jennie: Không! con không được từ bỏ ước mơ của mình vì mẹ...
- Jennie: (thấy mẹ nói vậy sợ mẹ xúc động mạnh lại lên cơn đau tim liền kiếm chuyện khác nói)Thôi bỏ qua chuyện đó đi mẹ để con chạy ra chợ mua đồ về nấu cơm nha mẹ (chạy đi)
* Mẹ Jennie nhìn Jennie đi mà lòng đau nhói.Mẹ cũng không muốn xa con Jennie à...hic...hic...
- Yejin (bước vào):Thưa gì con mới tới.Jennie đâu rồi ạ.
- Mẹ Jennie (Vội lau nước mắt)Jennie mới vừa ra chợ mua đồ rồi con.con ở đây chơi đợi Jennie về rồi ăn cơm luôn nha.
- Yejin: Vâng ạ.Con có đem ít trái cây vừa mới hái sang ăn mừng con và Jennie nhận được học bỗng đây ạ.để con đem vào thái ra lát mình ăn ạ.
- Mẹ Jennie: Uh.gì cũng mới vừa nghe Jennie kể hai đứa giỏi lắm gì rất tự hào về hai đứa.
- Yejin: Dạ.tất cả cũng nhờ Jennie con mới đạt được thành tích như vậy.Nhưng con cũng rất lo lắng khi Jennie nói có thể sẽ từ bỏ học bỗng lần này.nếu chỉ có một mình con lên thành phố học thì buồn lắm...hic....hic...
- Mẹ Jennie:Uh...Dù sao hai đứa cũng đã chơi cùng nhau 15 năm rồi còn gì.Con đừng lo bằng mọi giá gì cũng không để Jennie từ bỏ ước mơ của mình đâu.....




****Hết tập 3...!!!! ***
Hãy cùng chờ đợi và tiếp tục theo dõi những tập tiếp theo của câu chuyện này. Hẹn gặp lại ở tập tiếp theo.

Post a Comment

Previous Post Next Post